Trong vườn tôi hoa phù dung đã nở
Ngày rất hồng và chim hót rất xanh
Cửa nhà ai sáng nay vừa mới mở
Người trở về gọi mẹ gọi tên anh

Vườn quên lãng đã phục hồi trí nhớ

Kìa hãy nhìn lên
những cây khô vàng óng nhựa
đầu cành
những búp non thơm mùi nắng mới
dăm chú gà đứng rỉa lông
trên hàng dậu đàn bướm hoang bay tới
và trẻ con tiếng hát dậy đồng

Thôi hãy xếp ưu phiền vào một góc
mở bàn tay cho tiếng hát lên cao
người đã về cuộc đời thay áo mới
hãy hong khô vết máu những năm nào

Và hãy nhìn kia
bàn tay ai quét lại bức tường rêu xám
sơn lại bờ rào
may lại rèm cửa
trong căn nhà của chúng ta
có tiếng nói thì thầm bên bếp lửa
này mẹ này cha
này chồng này vợ
chỉ thiếu mặt những người đã chết
nhưng họ ở quanh đây
trong chiếc bình pha lê nước mưa
trong vắt
trong gối chăn vừa mới đem phơi
trên từng bức tranh trên từng kệ sách
trên dấu bụi vàng trên lớp son phai
người đã về
người đã về cùng với những ai
nắng đã ấm những căn nhà gỗ
trong vườn tôi hoa phù dung đã nở...

NGUYỄN XUÂN THIỆP

Categories:

Leave a Reply