THÈM MỘT CÔ ĐƠN
Có ngôi nhà đầy hoa sứ trắng
Cô gái ngồi nhặt nắng, cánh hoa rơi,
Lá rụng rời, màu hoa hay màu nắng
Rớt xuống êm xanh thảm cỏ, mượt giữa trời.
Có tiếng xào xạc nghe rất nhỏ
Tiếng dương cầm, dìu dặt những cung thương
Cô gái nghiêng mình, nơi cửa sổ
Lặng lẽ nghe, thanh vắng, những lạ thường.
Có cánh bướm trắng, mãi vu vơ
Cánh hoa li ti, đắm mình trong sương sớm
Một ban mai, mùi hương hoa vừa chớm
Cô gái khẽ cười, khoảnh khắc, thoáng cô đơn.
Một không gian, với những khoảng thời gian
Cảm xúc nhẹ nhàng, len theo từng hơi thở
Một giấc mơ, vẫn như còn bỏ ngỏ
Còn đó đợi chờ, còn đó, những bơ vơ...!!!
Dựa theo "Thèm một cô đơn" của tác giả Diên Vĩ.
Categories:
sáng tác

